29 thg 3, 2011

MÙA ĐÔNG GIÁ RÉT

Nguyễn Thị Hồng Ngát


Mùa đông giá rét
Sao lòng như có lửa ở trong
Đứng ngồi không yên
Ruột gan quặn thắt

Nỗi đau như không có thật
Sự bình an cũng như không có thật
Vạn vật quanh mình
Cây vẫn xanh
Hoa vẫn nở
Chim vẫn kêu
Sao ruột gan mình lại thế
Những nụ cười rạng rỡ
Sao xa xỉ dường kia
Cuộc sống đã hết âu lo
Rau muống lên tám nghìn một mớ
Cầm một trăm đi chợ
Ngẩn ngơ nhìn xung quanh


Mỗi lần đi trên con đê cao về nhà mình
Cũng gặp người ăn xin cụt đôi chân lê lết
Mặc nắng mưa giá rét
Không biết anh là con ai và bố của những đứa trẻ nào
Quê anh ở đâu
Sao đến nỗi phải ăn xin như thế


Quê mình tuy chưa giàu có
Nhưng lòng tự trọng luôn thừa
Anh người ở đâu ta
Sao lặng yên không nói
Ừ, ở đâu thì cũng vậy
Cũng người nước Việt mình
Sự đau khổ, đức hy sinh
Ở đâu cũng sẵn.


Trên ti vi đang tuyên truyền cho bầu cử quốc hội
Lựa chọn những người có tài có đức phục vụ nhân dân
Cứ mỗi năm năm
Lại lựa chọn người có tài có đức
Lái con thuyền đất nước
Năm năm.


Sao lạm phát cứ tăng
Tiền luôn mất giá
Nhà nào cũng giống nhau hơi thở
Cũng giống nhau bữa ăn


Trên đê cao giá rét căm căm
Người ăn xin cụt hai chân vẫn ngồi lê lết
Run rẩy chìa chiếc mũ nát nhàu…
3-2011

Không có nhận xét nào: